“Ngón tay chỉ trăng” cũng là một cụm từ khá dễ hiểu, ngón tay cho ta biết trăng ở nơi kia. Nhờ ngón tay, tầm mắt ta hướng đúng về ánh trăng sáng vằng vặc của đất trời, Đức Phật dùng ẩn dụ này để dạy chúng ta rằng, nhờ những phương tiện của ngôn từ, đức Phật cho chúng ta thấy được “ánh trăng giác ngộ”. Nếu lầm tưởng phương tiện là chân lý giác ngộ thì không phải là con đường đi trí tuệ của hàng đệ tử Phật.
Cuộc sống cũng vậy, ngôn ngữ chỉ mang giá trị phương tiện, nếu nằng nặc lấy cái phương tiện làm tiêu chí cuối cùng, đồng nghĩa lầm ngón tay là mặt trăng, thì quả là quá dại….
Ai cũng cần “ngón tay chỉ đường” và sau khi có sự chỉ dẫn rồi, hãy nhìn ánh trăng nhé, bận lòng chi tay chỉ tay…
Xin đôi dòng giới triệu và mến gởi đến quý đọc giả xa gần nhạc phẩm mới này.